San Diego – Cô là một thẩm phán ở Trung Quốc cho đến khi cô, chính cô, trở thành nạn nhân của một cuộc khủng bố bất hợp pháp được nhà nước phát động và đã bị giải đến một trại lao động không qua xét xử, trong khi chính quyền buộc chồng cô, một bác sĩ phẩu thuật, phải ly di cô ấy.
Cô Li Huiying, 50 tuổi, là một cựu thẩm phám ở Đại Liên, kể về câu chuyện của cô thông qua một phiên dịch viên của một diễn đàn nhân quyền vào ngày 11 tháng 5 năm 2011 tại trường Đại học San Diego (Mỹ), Viện Hòa Bình và Công Lý Joan B. Kroc.
Bà Li Huiying (trái), một cựu thẩm phán từ Đại Liên, kể câu chuyện của bà về cuộc đàn áp của chính quyền Trung Quốc tại diễn đàn về mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc ngày 11 tháng 5 được tổ chức tại trường Đại học San Diego, Viện Hòa Bình và Công Lý. Shawn Young (phải), một phát ngôn viên của Hiệp hội Pháp Luân Đại Ph��p San Diego, giúp đỡ như một phiên dịch. (Ảnh Alex Li – Đại Kỷ Nguyên)
Cô Li là một học viên Pháp Luân Công. Mặc dầu cô và gia đình cô đã trải qua những kinh nghiệm đau đớn trong tâm, cô dường như không bị tổn thương bởi sự đau đớn hay thù hận. Khi khán giả nhiệt liệt hoan hô nhiều lần, cô mỉm cười hiền lành cảm ơn họ và nhẹ nhàng chắp tay hợp thập ở trước ngực.
Cô Li – hay thẩm phán Li, như mọi người trân trọng gọi cô tại cuộc hội thảo – nói cô từng là một thẩm phán ở thành phố Đại Liên. Năm 1994, cô và bố cô bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công (cũng được gọi là Pháp Luân Đại Pháp), và cả hai người trở nên rất khỏe mạnh thông qua tập luyện.
Bố cô, một luật sư về hưu, đã từng mắc 6 chứng bệnh nghiêm trọng, bao gồm áp huyết rất cao, và bênh tim và phổi. Cô cũng có một vấn đề sức khỏe
karaoke vod rất nghiêm trọng. Thông qua tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ đã lành hẳn những bệnh tật này, cô nói.
Nhưng điều quan trọng nhất mà cô và bố cô học được từ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, là theo các nguyên lý chỉ đạo của Chân, Thiện, và Nhẫn để trở thành một người tốt hơn, cô nói.
“Ví dụ, tôi từng là một thẩm phán. Ở Trung Quốc sự hối lộ phổ biến trong hệ thống quan tòa. Là một thẩm phán, hầu như hàng ngày, chúng tôi sẽ gặp phải sự hối lộ; hầu hết mọi người đều cố gắng để hối lộ chúng karaoke vod tôi.”
“Rất khó để từ chối nhận hối lộ. Nhờ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên lương thiện và chân thật, tôi có lẽ là thẩm phán duy nhất từ chối nhận hối lộ và được biét đến như là một thẩm phán công bằng nhất.” Cô Li nói.
Cuộc đàn áp
Trong những năm cuối của thập niên 90 rất nhiều người Trung Quốc bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, và bắt đầu mất niềm tin vào chế độ cộng sản. Đến năm 1999, chính phủ Trung Quốc bắt đầu cấm và đàn áp Pháp Luân Công, cô Li nói.
Cô Li cho biết năm 2001 bố cô đã bị giam giữ ở một trại lao động suốt 16 tháng không thông qua bất kỳ xét xử nào và bị ép buộc làm nô lệ lao động và trải qua tẩy não. Hoàn cảnh và sự đối xử rất tồi tệ tại trại lao động.
Ví dụ, ông chỉ được phép sử dụng nhà vệ sinh hai lần trong ngày. Sức khỏe của ông trở nên trầm trọng. Bệnh áp huyết cao của ông quay lại và trở nên nguy kịch, và ông thậm chí đi lại rất khó khăn, vì thế họ cuối cùng đã thả ông. Nhưng một tuần sau khi ông được thả ra ông bị đột quỵ và trở nên tê liệt.
“Tôi thật sự rất buồn.” cô Li nói. “Tôi cũng gặp phải áp lực rất nặng [ép buộc chấm
phim sex 3D dứt tập luyện Pháp Luân Công] từ chính phủ tại nơi làm việc của tôi. Tôi nghĩ đây là điều sai lầm khủng khiếp, để đàn áp người dân như thế, vì thế vào tháng 4 năm 2001 tôi đã đến quảng trường Thiên An Môn và tôi đã kiến nghị chính phủ chấm dứt đàn áp các học viên Pháp Luân Công.”
“Tôi được đưa tới đồn cảnh sát. Họ đã đánh tôi, và mũi tôi đã bị chảy máu.” Cô Li cho biết.
Cô nói họ đã kết án cô 3 năm tù mà không thông qua xét xử. Sau 30 tháng cô được chuyển đến trại lao động két tiếng Mã Tam Gia, nổi tiếng với sự tàn bạo của nó về tra tấn các học viên Pháp Luân Công. Ở đó họ kéo dài thời gian giam giữ cô hơn 10 tháng nữa.
“Để ép buộc tôi từ bỏ niềm tin của mình, họ đã không cho tôi ngủ trong ba ngày ba đêm.” Cô Li kể lại.
“Một học viên kiên định tập bài thiện định Pháp Luân Công. Họ đã trói thân thể của bà trong tư thế đó [với hai chân xếp bằng trong thế ‘kiết già’] trong 2 tuần, cho đến khi bà gần như bị tê liệt.” cô Li nói.
Ba học viên khác đã bị tấn phim sex 3D công tình dục bởi những nữ tù nhân khác [không phải học viên Pháp Luân Công] bằng đánh đập, gậy lởm chởm gai và mảnh vỡ chai bia để buộc họ từ bỏ Pháp Luân Công. “Họ nói với tôi bằng chính bản thân họ.” cô Li nói.
Một số các học viên đã được đưa đến bệnh viên để xét nghiệm máu. “Vào lúc đó tôi không hiểu tại sao họ lại được xét nghiệm máu.” Cô Li nói, đề cập đến các thông tin phát hành năm 2006 rằng các tù nhân lương tâm Pháp Luân Công đã bị giết có hệ thống để mổ cướp nội tạng.
Cô Li nói cô đã bị đuổi việc bởi vì cô không chịu ký tên vào bản tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công. Và thậm chí sau khi được thả ra từ trại lao động, bà đã bị giám sát chặt chẽ
video sex sinh viên trường xây dựng bởi cảnh sát địa phương liên tục gọi điện thoại và kiểm tra về cô.
Các thành viên trong gia đình cô cũng bị đặt dưới áp lực rất lớn, cô nói. Chồng cô, một bác sĩ phẫu thuật, bị buộc ly dị cô, và con gái cô đã bị trầm cảm.
Cô Li cho biết bố cô đã qua đời khi cô ở trong trại lao động, nhưng cô không được phép tham dự lễ tang.
“Tôi nghĩ đó là điều rất tồi tệ, chỉ muốn được làm người tốt, theo Chân, Thiện, và Nhẫn, mà nhiều người [ở Trung Quốc] đã bị chết.”
Cô Li nói cô là m ột trong số ít những học viên Pháp Luân Công may mắn thoát ra khỏi cuộc đàn áp ở Trung Quốc và bây giờ sống ở Mỹ. Cô kể lại chồng cũ của cô đã đưa con gái họ đến trường đại học ở Mỹ, và đó là cách cô ấy có thể đến thăm. Sau đó cô đã xin tị nạn.
“Tôi hi vọng hệ thống cộng sản sẽ sụp đổ như nó đã từng sụp đổ ở Nga, và tất cả người dân Trung Quốc sẽ được tự do.” Cô Li nói.
Mổ cướp nội tạng
Những người dẫn chương trình chính thức tại các diễn đàn là những nhân vật cấp cao. Ông David Kilgour, cựu thư ký nhà nước và thành viên lâu năm của Nghị viện Canada, và ông David Matas, luật sư nhân quyền quốc tế danh tiếng từ Winnipeg. Họ đã thảo luận sự điều tra của họ ([Mời bạn đăng ký để xem link liên kết. ] ) về việc giết chết các học viên Pháp Luân Công để lấy nội tạng của chính quyền Trung Quốc, thông qua các bệnh viện, căn cứ quân sự, và các bác sĩ y tế.
Ông Kilgour và ông Matas từng thuyết trình tại các trường đại học, đại diện video sex sinh viên trường xây dựng cho các chính phủ, và vô số chuyên gia và các nhóm công dân hơn 50 quốc gia về đề tài sự lạm dụng khai thác và mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc, và khuyến nghị của họ về cách ngăn chặn sự lạm dụng này. Họ đã gửi những khám phá của họ tới Liên Hiệp Quốc, Nghị viện Canada, Quốc hội Mỹ, và Nghị viện Châu Âu, cùng nhiều chính phủ khác.
Năm ngoái cả hai ông đều được đề cử cho giải Nobel Hòa Bình 2010 và giành giải thưởng Nhân quyền Quốc tế Thụy Sĩ năm 2009 cho công việc điều tra của họ.
Tiến sĩ Steve Gelb, Giáo sư và Phó hiệu trưởng trưởng Quản lý và Khoa học Giáo dục ở Mỹ, nói với Thời báo Đại Kỷ Nguyên sau diễn đàn rằng thông tin thảo luận tại diễn dàn là rất thuyết phục và quan trọng và là điều mà tất cả mọi người ở Mỹ cần phải biết đến.
“Tôi mong rằng thế giới sẽ phản ứng lại điều đó theo cách phản ứng lại với Nam Phi, khi có sự tẩy chay và con người sẽ không đến đó và sẽ không mua thứ gì.” Ông Gelb nói.
Ông Gelb nói bằng chứng “rất thuyết phục”, đặc biệt sau khi đọc cuốn sách [của Kilgour/Matas]. “Nó rất rõ ràng điều những người này đã trình bày đêm nay, họ không phải là thành viên Pháp Luân Công, mà quan tâm đến nhân quyền và đó là động lực của họ, và họ đã sử dụng các phương pháp mà chúng tôi tôn trọng trong trường đại học để phân tích thông qua những bằng chứng và đưa ra kết luận công bằng.” ông Gelb nói.
Ông Gelb nghĩ rằng chính phủ Hoa Kỳ nên lo lắng về những điều đang xảy ở Trung Quốc bởi vì mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc rõ ràng rất quan trọng – về phương diện tài chính cũng như chính trị, ông nói.
Chúng tôi đã từng tha thứ “một số điều xấu xa, những thứ kinh tởm” mà sẽ không được tha thứ nếu một số chính phủ khác gây ra cho họ, và chúng tôi đang sử dụng một tiêu chuẩn kép khi nói đến Trung Quốc, nó hiện nay là “một trong những chính phủ tồi tệ, nếu không muốn nói là tồi tệ nhất, trên thế giới.” ông Gelb nói.
“Làm thế nào chúng tôi có thể quay lưng lại và nói rằng nó không phải là việc làm của chúng tôi, đặc biết từ khi chúng tôi đang làm việc rất nhiều với họ?” ông hỏi.
Báo cáo của Refugio Rochin và Jane Yang
Gisela Sommer
Theo TheEpochTimes