Nhà chồng...
Hỏi - Chúng tôi mới cưới cách đây sáu tháng, nhưng hạnh phúc ngắn ngủi chỉ được những ngày đầu của tuần trăng mật... Nguyên nhân là bởi anh chồng của tôi cứ thường xuyên tác động đến cuộc sống hôn nhân của chúng tôi.
Hồi chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật thì anh ấy cứ gọi điện kêu về (trong khi chúng tôi chỉ đi có 3 - 4 ngày). Rồi có hôm tôi đang đi chơi cùng chị em mình thì bị anh chồng gọi điện thoại bảo về gấp - do má chồng tôi từ quê lên chơi (thật tình thì tôi không biết trước cuộc viếng thăm này và chỉ có anh chồng tôi biết). Do mệt quá (phải đi từ xa về) nên khi mẹ chồng hỏi tôi cơm nước gì chưa thì tôi bảo là chưa.
Và sau đó thì lại xảy ra chuyện không hay khác khi mọi người nói tôi không biết chăm sóc má chồng, rồi người anh đó còn "méc" lại với má tôi... Thật sự tôi không nghĩ mọi chuyện như thế vì gia đình tôi không bắt bẻ những chuyện nhỏ nhặt ấy đâu.
Một lần, anh chồng tôi hỏi sao chúng tôi không về quê chồng thăm gia đình. Tôi trả lời hôm đó có việc công ty thì cũng bị anh ấy bắt bẻ. Do không muốn chuyện này lại đến tai mẹ tôi nên tôi cố gắng thu xếp về quê, nhưng lại càng thất vọng khi mình giống như người xa lạ. Tôi chào hỏi ba má chồng và cả chị chồng nữa nhưng tôi thấy họ lơ lơ sao đó. Tôi thấy giữa tôi và mọi người ở nhà có một khoảng cách không bao giờ xóa được.
Hiện chồng tôi muốn có em bé nhưng tôi lại không muốn dù lòng tôi cũng muốn - vì tôi rất ngại nếu có em bé thì sau này trường hợp xấu nhất là ly hôn thì con tôi sẽ tội nghiệp lắm. Tôi rất ngại cuộc sống của gia đình tôi cứ bị chi phối bởi anh chồng mà chồng tôi thì rất nghe lời ảnh... (P.H.)
- Trả lời tư vấn của TS tâm lý học Huỳnh Văn Sơn:
Trước hết, xin được chia sẻ cùng bạn những nỗi lo lắng và trăn trở trong quan hệ vợ chồng và quan hệ gia đình. Tuy nhiên, có lẽ mấu chốt vấn đề ở đây là mâu thuẫn giữa bạn với anh chồng của bạn. Mà nói rằng mâu thuẫn cũng chưa thực sự chưa đúng vì có thể đây chỉ là sự hiểu lầm mà thôi. Điều này hoàn toàn có thể điều chỉnh hoặc ít nhất là giảm bớt sự căng thẳng để tìm được tiếng nói chung.
Cũng chính từ đây, nếu mâu thuẫn hay sự hiểu lầm này không được giải quyết, chắc chắn rằng tình hình càng lúc càng trở nên trầm trọng. Ngay cả trong quan hệ giữa bạn với chồng bạn, những sự hiểu lầm hoặc những mâu thuẫn hay thậm chí là những xung đột hoàn toàn có thể xảy ra càng lúc càng trầm trọng hơn nếu như không cố gắng giải quyết một cách thấu đáo và rốt ráo.
Tuy nhiên, điều quan trọng ở đây là phải nhìn lại chính mình. Nhìn sâu vào từng câu chuyện, hãy xem xét về cách ứng xử của bạn xem có hợp lý hay không. Nói không phải là trách nhưng chính những dòng viết của bạn cho thấy bạn thiếu hẳn sự tinh tế và sự sâu sắc cần có để ứng xử trong quan hệ gia đình. Chính khởi điểm sẽ làm cho tình hình càng lúc càng trở nên trầm trọng khi bạn cứ không kịp thời điều chỉnh.
Sao bạn không nghĩ rằng việc bạn quan niệm mẹ chồng lên thăm mà không báo trước cho bạn là bất hợp lý? Có quy định nào như thế không hở bạn? Ngay cả khi bạn quá bận rộn thì bạn cũng rất vui vẻ đón tiếp hoặc tất tả quay về vì đó là lễ nghĩa, đó là tình yêu... Rồi bạn lại lý luận rằng bạn rất mệt khi phải đi về mấy mươi cây số để mở khóa cửa cho mẹ chồng vào nên bạn không đủ sự tỉnh táo để hỏi thăm sức khỏe hay chuyện cơm nước của mẹ chồng... Thực sự bạn đâu phải đi làm, bạn đi chơi cơ mà? Nói rằng bạn mệt nên không đi ăn lại càng có vấn đề...
Trong quan hệ ứng xử, có lẽ những gì cần chứng minh bạn đã không chứng minh được cho sự hết lòng của mình! Đừng buồn và đừng giận nhưng đấy là sự thật mà chúng tôi mạnh dạn sẻ chia để bạn nhận ra sự thiếu công tâm của mình.
Chính những hẫng hụt và những mâu thuẫn ban đầu lại đẩy sự việc đi đến mức phức tạp hơn là mẹ bạn có cảm giác như đang bị “mắng vốn”. Rồi khi bạn không thể về nhà chồng, rồi lại về... sẽ đẩy mọi người vào cảm giác không mong đợi nên khoảng cách càng lúc càng xa là như thế... Nếu nhận ra rằng chính mình cần phải đổi thay trước khi muốn người khác thay đổi, bạn sẽ nhẹ lòng chấp nhận những ý kiến và những chia sẻ này phải không bạn?
Lẽ ra bạn phải lấy thêm niềm tin nơi người cùng chăn gối, lẽ ra bạn phải chia sẻ một cách rất khéo léo và thật hiệu quả thì có lẽ bạn cũng chưa tìm được sự thông cảm từ phía chồng bạn. Nguyên nhân vì sao? Có lẽ vì cách nói của bạn, có lẽ vì cách mở đầu của bạn. Đừng vin vào cớ là chồng bạn rất nghe lời bên chồng hay cụ thể là nghe lời anh chồng, mà bạn hãy tự thách thức làm sao để mình có thể chinh phục chồng mình.
Làm sao để anh ấy có thể đồng cảm và chia sẻ cùng mình những khó khăn hiện tại. Bạn chưa cố gắng hết lòng mà cứ luôn ám ảnh rằng mình sẽ thất bại. Bạn hãy kiểm tra xem mình đã hết lòng với gia đình bên chồng hay chưa? Bạn thẩm định xem bạn thực sự có làm cho anh chồng bạn cảm thấy bạn đã xoa dịu anh ấy?
Cảm giác bị chia sẻ tình cảm, cảm giác em mình hay con mình ít lệ thuộc sẽ có thể làm cho người ta có một chút ganh tị, sẽ có thể làm cho người ta có một chút hụt hẫng nên sự khó khăn xảy ra trong đối xử là chuyện rất bình thuờng. Nếu mỗi người đều cố gắng thì chuyện này hoàn toàn có thể giải quyết được, bạn ạ!
Cũng chính từ đây, việc bạn sợ sinh con lại là một minh chứng tiếp tục chứng minh chuyện bạn chưa hết lòng với chồng mình. Chuyện vợ chồng là chuyện cả đời, đâu phải vì một hai mâu thuẫn mà bạn nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn, ly dị nên không dám có con. Đồng ý rằng chuyện dự phòng là điều nên làm, nhưng có lẽ bạn có thể suy nghĩ theo chiều hướng tích cực là nếu bạn nỗ lực hết mình và cùng anh ấy tìm đến sự tương đồng thì cuộc hôn nhân sẽ thêm phần hạnh phúc?!
Đi xa hay ở gần cũng không quan trọng bằng tìm được tiếng nói chung... Hy vọng bạn sẽ cố gắng và nỗ lực hết sức để có thể giải quyết vấn đề của mình theo hướng suy nghĩ tích cực chứ không phải lo sợ và rồi hành động thiếu cân nhắc. Chúc bạn vui và thành công.
St..!
|